Kỳ lạ vườn cò vạn con bên sông Cầu

TPO – Hơn 20 năm nay, vợ chồng ông Bé, bà Gái sống cùng vườn cò ở khu đất hẻo lánh, tù úng bên dòng sông Cầu.

Họ chấp nhận một cuộc đời kham khổ dưới mái nhà cũ kỹ, dột nát, xiêu vẹo để giữ cho đàn cò có nơi trú ngụ, sinh sôi…

Một góc vườn cò ông Bé.

 

Nơi ở của ông Ngô Văn Bé và bà Vũ Thị Gái (thôn Vụ Nông, xã Bắc Lý, Hiệp Hòa, BắcGiang) là một doi đất rộng vài ha cạnh bờ đê sông Cầu. Bốn bề là thùng vũng, ao chuôm lổm nhổm bên những lò gạch đổ nát. Cả khu chỉ có vài nếp nhà thấp lè tè nép dưới màu xanh rì của cơ man cây cối.

Chủ nhà kể, nhà ông được 3 người con trai. Chỉ có một người con ở trong làng còn lại hai đứa ở hai đầu vườn cò. Ba nhà sống quần tụ cùng bầy cò ríu ran suốt ngày.

Hơn 20 năm về trước, nơi đây là một khu đất hoang sơ, ngoài một số ít bụi tre, trúc thì phần lớn là các loại cây cỏ cao ngang bụng người. Mùa đông, gió gào rít quẩn quanh mái tôn bạc thếch. Mùa hè, nước lũ ngập nửa vườn. Thế mà không biết tự bao giờ, những đàn cò đã về đây trú ngụ. Cứ vào khoảng trung tuần tháng Ba hàng năm là hàng nghìn con di cư về làm náo động cả vùng quê yên ả. Lúc đầu, vườn cò được giao cho Hợp tác xã nông nghiệp địa phương quản lý nhưng rồi cha chung không ai khóc, vườn cò gần như bỏ hoang.

Một con cò bị bắn ở vườn nhà ông Bé
Một con cò bị bắn ở vườn nhà ông Bé.

 

Hợp tác xã đành phải tính đến việc đấu thầu vườn cò để cho hộ gia đình quản lý. Nhìn thấy hàng nghìn con cò chao lượn nơi đây, ông bà Bé đã mê tít cộng với lúc ấy, cũng chả có mấy người bỏ thầu vụ làm ăn thiếu thực tế này nên hai ông bà trúng thầu trở thành chủ vườn cò từ đó cho đến nay. Có người bảo, ông bà có gàn dở mới bỏ làng ra đây. Rồi chẳng mấy lúc mà lại phải bỏ về thôi.

Thế mà đến bây giờ, cả vườn cò của ông rộng hơn 2 ha, mỗi năm có hàng vạn con cò bay về quấn quít với vợ chồng ông.

 

Nhà cò học

 

Dẫn tôi thăm vườn cò, ông Bé khẽ khàng vạch từng cành tre cho khách đi. Ông dặn tôi, chớ có ngước lên nhìn nhiều và phải cẩn thận kẻo cò nôn vào người.

Rồi ông giải thích: Cò là loài làm tổ khá đơn giản. Tổ cò thường là những cành cây nhỏ đan trên những cây tre cao lởm chởm gai sắc nhọn. Cũng chính vì thế mà mỗi lúc cò mẹ cho cò con ăn, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng khiến cho việc đút mồi trở nên vô ích.

Có thể cò con bị lắc lư mà nôn ra cả đống tôm tép mà bố mẹ chúng đi kiếm về. Cũng có thể là bố mẹ vụng về mà mớm cả ra ngoài. Vào mỗi buổi chiều khi đàn cò đi kiếm ăn về thì cả khu vườn tanh lựng mùi tôm tép. Lũ gà, vịt nhà ông ăn nhiều quá, say mà chết. Bây giờ ông cũng chả thể nuôi được con vật gì dưới những tổ cò ấy.

Ngôi nhà tồi tàn của vợ chồng ông Bé trong vườn cò
Ngôi nhà tồi tàn của vợ chồng ông Bé trong vườn cò.

 

Gần tối cò về, cả khu vườn nhộn nhịp tiếng cò gọi nhau. Trong khu vườn ấy, hầu như mỗi bụi tre, trúc đều có đến vài tổ cò.

Theo ông Bé tính toán thì hiện có khoảng gần 1 vạn con cò đang sinh sống ở đây với đủ loại: cò bợ, cò hương, cò ốc, cò trắng, cò mỏ đỏ, cò nghênh… Có cả một số con vạc cũng về đây sinh sống. Giống cò tinh lắm, thấy động là chúng nháo nhác bay lên, kêu inh ỏi thông báo cho nhau. Nghe nhiều, bây giờ ông Bé, bà Gái có thể phân biệt được đâu là tiếng cò gọi nhau, đâu là tiếng cò báo có chim cắt đến phá tổ, đâu là tiếng cò hoảng loạn khi có người đến săn bắn…

 

Chăm cò như chăm con

 

Ngoài khu vườn trồng tre, trúc cho cò làm tổ, ông bà Bé còn trồng hẳn một khu vườn bạch đàn để làm sân chơi cho lũ cò. Đây là nơi cò đến rỉa lông, rỉa cánh, nghỉ ngơi sau một ngày kiếm ăn mệt nhọc. Cành khô của cây được cò tận dụng để làm tổ. Lại nói về chuyện làm tổ cho cò thì bà Gái luôn là người quan tâm nhất. Mỗi đợt cò về đông, bà lại phải đi bẻ những cành cây nhỏ bằng chiếc đũa, dài khoảng 25cm, gánh đi rải ở phía dưới để lũ cò nhặt về làm rong trong tổ của mình. Mỗi năm, số rong này chất đống cũng phải bằng cái bếp của ông bà. Nhiều lúc, thương lũ cò phải đi xa, dễ trở thành mồi cho những kẻ săn bắn, bà phải huy động cả con cháu đi nhặt rong mới đủ.

Bà Gái tìm rong cho cò làm tổ
Bà Gái tìm rong cho cò làm tổ .

 

Tổ cò sơ sài vậy nên ông bà Bé rất lo trời mưa, bão, gió to. Những lúc như thế, những cành tre đập vào nhau lập cập có thể dễ dàng phá vỡ tổ cò mong manh. Những con cò con chưa bay được bị cành cây đập cho tả tơi rơi xuống đất. Có buổi sáng sau trận bão, hai ông bà đi nhặt được cả một xô cò chết mà lòng đau như cắt. Ngoài ra, chỉ một vài sơ sẩy nhỏ cũng khiến lũ cò con rơi xuống đất. Mà đã rơi khỏi tổ là coi như cò đã không có cơ hội sống do thiếu thức ăn, bị côn trùng tấn công… Ngày bình thường cũng có đến 1-2 con bị chết vì những lý do như thế.

 

Ai đuổi cò đi?

 

Hơn 20 năm trông giữ vườn cò nhưng ông Bé cho biết, đến nay ông chưa nhận được bất kỳ sự hỗ trợ nào của các cơ quan chức năng. Chính quyền địa phương cũng chưa giao hẳn đất cho ông mà vẫn để ông đấu thầu 10 năm một lần.

Tuy nhiên, ông cũng không quan tâm nhiều lắm đến điều đó. Việc khiến ông đau đầu nhất là làm sao ngăn chặn được những người luôn có dã tâm giết hại những con cò vô tội. Những đêm mưa gió, ông phải huy động cả mấy người con trai ra để canh giữ vườn cò bởi kẻ xấu thường lợi dụng lúc này để đến bắt cò con.

Ông Bé trong vườn cò
Ông Bé trong vườn cò.

 

Trưa, hầu như 2 ông bà không ngủ. Chó, ông luôn nuôi vài con để đánh động khi người lạ đến. Ti vi, hầu như không bao giờ ông mở to quá đặng còn nghe tiếng cò kêu để biết xem có ai đến phá hoại vườn cò hay không. Nhưng còn một điều là ông không thể ngăn chặn được những người vác súc săn, loại súng đạn ghém luôn rình rập để bắn đàn cò. Những người này không đứng ở vườn nhà ông mà đứng cách khu vườn một đoạn, đúng điểm cò sà xuống chuẩn bị về tổ để bắn. Mỗi phát súng nổ có đến hàng chục con dính đạn.

Khi ông bà biết được chạy đến thì những kẻ săn trộm đã chạy đi tự lúc nào. Cũng có khi bắt gặp thì những người này chống chế: Tôi bắn cò trên trời chứ có bắn cò nhà ông đâu? Trước đây cũng vì thế mà đàn cò thưa hẳn đi. “Thời điểm gần đây, tôi thấy số người sở hữu súng săn, súng tự chế ngày càng nhiều lên mà rõ ràng nhà nước đã cấm sử dụng loại súng này. Hay phải chăng là luật chưa đến được vùng quê tôi?” – Ông Bé băn khoăn.

Nguyễn Trường

*********************

Những bí ẩn dưới lăng mộ triệu đô ở đất Cảng

(VTC News) – Giai đoạn 1 của dự án xây mộ đã ngốn mất gần 1 triệu USD của ông Vũ Hồng Khánh.
Sau khi vận chuyển được mấy trăm khối đá xanh, đá đen, đá trắng về Hải Phòng, ông Vũ Hồng Khánh (Kiến An, Hải Phòng) lên Hà Nội tuyển mộ những họa sĩ tài ba, những nhà điêu khắc nổi tiếng, về nhà ông ăn ở, ngày đêm kẻ vẽ, thiết kế, chạm khắc, mài dũa tỉ mẩn từng viên đá theo ý tưởng của ông.

Suốt 3 năm trời kỳ công đẽo gọt, khu trung tâm lăng mộ mới hoàn thành. Đứng trong khuôn viên, nhìn lăng mộ không thấy hoành tráng, song ẩn sâu trong lòng đất là cả một sự kỳ công đầy nghệ thuật.

Khu trung tâm phần mộ rộng chừng 200m2, lẩn khuất sau những hàng cau vua rợp bóng. Cổng vào giản dị là hai cột đá đen. Mái cổng cũng là một tấm đá đen bóng.

Những bí ẩn dưới lăng mộ triệu đô ở đất Cảng

Toàn bộ diện tích khuôn viên trung tâm phần mộ được xếp bằng những khối đá trắng lớn, được mài dũa rất khít.

Hầm mộ nằm sâu trong lòng đất, được bao bọc bởi những khối đá khổng lồ, mỗi khối nặng 2,6 tấn. Hầm mộ gồm hai ngăn, nơi sau này sẽ đặt hài cốt của vợ chồng ông Khánh.

Sau nhiều năm nghiên cứu các kỹ thuật ướp xác, bảo quản xương cốt, ông Khánh nhận thấy rằng, nếu đem đốt xương cháy xém, bề mặt xương sẽ sinh các-bon.

Các-bon là chất vĩnh cửu, bám ở bề mặt xương, do đó sẽ có tác dụng bảo vệ xương rất tốt. Ông Khánh lấy ví dụ những khúc củi cháy dở nằm trong lòng đất hàng vạn năm không phân hủy để chứng minh cho ý tưởng của mình. Ông Khánh là nhà khoa học nên ông hiểu biết rất kỹ về lĩnh vực này.

Xây xong lăng mộ, ông Khánh đã viết lại di chúc. Trong di chúc, ông hướng dẫn cụ thể cách hỏa táng vợ chồng ông.

Những bí ẩn dưới lăng mộ triệu đô ở đất Cảng

Sau khi đốt hết phần da thịt, chỉ còn lại xương, con cháu sẽ đặt xương cốt xuống hầm mộ.

Muốn đặt xương cốt xuống hầm mộ, sẽ phải rút hết nước trong hồ nước ở trung tâm mộ. Dưới đáy hồ sẽ lộ ra những phiến đá lớn. Nhấc những phiến đá này lên sẽ lộ ra nắp hầm mộ.

Những phiến đá và nắp hầm mộ bằng đá xanh nguyên khối này được các chuyên gia mài dũa chi tiết đến nỗi khi đặt khít vào nhau, phết một chút chất kết dính, rồi bơm nước ngập vào hồ mấy năm nay vẫn không thấm xuống đáy mộ giọt nào. Điều này quả là kỳ tài và khó tin.

Ông Khánh muốn xương cốt của mình và vợ nằm vĩnh hằng dưới một lớp nước để tạo sự kín đáo, yên tĩnh và cũng để đời sau được tự hào về khả năng của tổ tiên mình.

Ông Khánh cũng khẳng định, ngôi mộ này là sáng tạo của ông, không “đụng hàng” bất cứ một ngôi mộ nào trên thế giới.

Những bí ẩn dưới lăng mộ triệu đô ở đất Cảng

Ngoài trung tâm mộ phần thì những thiết kế bằng đá trong quần thể lăng mộ cũng là những kiệt tác. Đáng kể nhất phải kể đến công trình mà ông gọi là “vườn treo Babilon”.

“Vườn treo Babilon” gồm 3 bậc sàn bằng đá, 24 cột đá và một mái đá rất lớn. Tất cả được chạm khắc hết sức tinh tế, chi tiết, đầy nghệ thuật và mang tính cách điệu cao.

“Vườn treo Babilon” là nơi nghỉ ngơi, thưởng trà, bàn luận sau khi du khách tham quan “Cụm văn hóa đồ đá” đặc biệt này.

Ông Khánh còn lấp lửng kể rằng dưới lòng đất có một hệ thống đường hầm dẫn đến hầm mộ. Tuy nhiên, đây là bí mật mà ông chưa muốn tiết lộ nên mọi thứ vẫn là bí ẩn (?!).

Theo ông Vũ Hồng Khánh, toàn bộ đầu tư cho khu vực lăng mộ mà ông gọi là “Cụm văn hóa đồ đá” này, tính cả tiền mua đất, cho đến khi tạm hoàn thành giai đoạn 1, đã lên đến gần 1 triệu USD. Đó là một số tiền cực kỳ lớn vào thời điểm cách nay 10 năm.

Những bí ẩn dưới lăng mộ triệu đô ở đất Cảng

Sau khi hoàn thành giai đoạn 1, ông Khánh còn vô vàn những ý tưởng, những công trình ông ấp ủ, như xây dựng đôi rồng đá, mỗi con nặng chừng 10 tấn, đầu chầu cổng mộ phần, đuôi vẫy sau tháp mộ.

Ông Khánh còn muốn xây dựng một tháp đá giống như tháp bút trước đền Ngọc Sơn (Hà Nội), một cổng đá như cổng di tích Ngọ Môn ở Huế.

Tại Ngôi tháp đá khổng lồ sẽ có một đầu rồng bằng đá được lắp mô tơ để liên tục quay bên nọ, ngó bên kia, đuôi cũng phải vẫy vẫy và mắt rồng luôn chớp chớp trong bóng đêm.

Ông Khánh là một nhà khoa học, đã từng sáng tạo nhiều công trình khoa học có giá trị trong lĩnh vực kỹ thuật, sáng chế ra nhiều thứ máy móc tự động, nên việc đó đối với ông không có gì khó.

Còn rất nhiều những ý tưởng nữa mà ông ấp ủ để lấp đầy mảnh đất 3.000m2 này.

Theo ông, để biến ngôi mộ thành “Cụm văn hóa đồ đá” hoàn chỉnh như ý muốn của ông, ước chừng ngốn thêm cả chục tỉ đồng nữa.

Tuy nhiên, các dự định của ông chưa được triển khai, thì những thất bại trong làm ăn kinh tế xảy đến liên tiếp với ông và gia đình.

Những bí ẩn dưới lăng mộ triệu đô ở đất Cảng

Mảnh đất trị giá hàng chục tỷ đồng bị thu hồi không đòi được, việc làm ăn của người con trai mà ông tin tưởng tuyệt đối liên tiếp thất bại, đã khiến đại gia đình ông ngập trong nợ nần.

Mảnh đất, căn biệt thự, cùng với quần thể lăng mộ triệu đô được ông sang tên cho người con trai, những mong tạ thế, người con trai sẽ hương khói, chăm sóc phần mộ, đã bị anh đem cầm cố ngân hàng, mà ông không hề biết.

Làm ăn vỡ nợ, anh này bỏ đi biệt tích, nên ngân hàng đã tìm đến “xiết nợ” người cha già.

Theo đơn của ông Vũ Hồng Khánh, mảnh đất đem thế chấp cho ngân hàng chính là khu lăng mộ bằng đá mà gia đình ông đã xây từ năm 1999, khánh thành năm 2001.

Trên tấm bia đá có khắc chữ thể hiện sở hữu là mảnh đất chung của gia đình, được giao cho ông Vũ Đức Hòa, con trưởng, đứng tên sở hữu để chăm lo việc hương hỏa sau này.

Ông Khánh cho biết: “Anh Hòa làm ăn thua lỗ, phá sản, đã bỏ đi đâu không rõ. Hiện nay, vợ chồng tôi đã già yếu, sống phụ thuộc vào con cháu nên không có tiền trả nợ để lấy sổ đỏ về. Nhưng mang cả lăng mộ đi thế chấp vay tiền là vi phạm đạo đức, ngân hàng cũng không thể nhận thế chấp như vậy được”.

Dư Đông

Trương Kim Anh chuyển

*************************

Hội đồng thành phố Richmond Hill ở Canada, bỏ không dùng số 4

 

richmondhill0106

 

 

Richmond Hill, Ontario: Theo báo The Richmond Hill Liberal thì trong cuộc họp mới đây vào cuối tháng 5 năm 2013, các nghị viên thành phố Richmond Hill đã bỏ phiếu chấp thuận việc không dùng số 4 trong địa chỉ những nhà cửa sắp xây cất thêm ở đây. Những nhà hiện có số 4 trong thành phố, có thể thay đổi thêm một chữ bên cạnh như 4A,4B..

Thành phố Richmond Hill là một thành phố có đông cư dân gốc Á Châu và theo những niềm tin của những người Á Châu, thì số 4, đọc theo tiếng Trung Hoa là tứ hay tử, có nghĩa là chết, cho nên là số không may mắn.

Nhiều cư dân trong thành phố đã than phiền lên hội đồng thành phố là vì số nhà của họ có con số 4, cho nên không bán được.

Theo báo Toronto Star thì tại thành phố bên cạnh Richmond Hill là thành phố Markham, nhiều cư dân đã xin thay đổi số nhà, nếu có con số 4 kèm theo, phòng hờ họ phải bán các căn nhà này trong tương lai.

Mới đây khi thiết lập thêm những hệ thống điện thoại mới, cung ứng cho sự gia tăng dân số, tỉnh bang Saskatchewan đã được cho thêm một số điện thoại vùng là 474. Tuy nhiên sau đó, công ty điện thoại SaskTel của tỉnh bang này, đã xin thay số vùng 474 thành 639. Theo phát ngôn viên của công ty SaskTel thì nếu dùng số 474, sẽ có nhiều người không dám bấm các số điện thoại mà họ xem là “không may mắn” để gọi nói chuyện với những người thân của họ.

******************

Những tấn bi kịch đời

 

 

 nhungbathanh0106

 

 

Thưa quý bạn, trên đời có những sự ngẫu nhiên kỳ lạ. Sự ngẫu nhiên đó có thể hay nhưng cũng có thể dở. Nếu hay, người ta gọi đó là sự may mắn, còn nếu dở, người ta gọi đó là sự thiếu may mắn. Do không thể giải thích được tại sao lại may mắn hoặc thiếu may mắn như thế nên người ta nói chung chung, do số mệnh đã an bài.

 

 

 

 

Vậy, số mệnh là tiếng dùng để giải thích những gì đã xảy ra mà người ta không thể giải thích được. Ví dụ, anh Nguyễn Phước Bảo Tài cháu nội vua Thành Thái trúng xổ số, người ta bảo tại cái số anh ấy đã qua cơn vận bĩ nên trúng số. Còn giả sử nếu anh Bảo Tài không trúng xổ số, người ta bảo tại cái số của anh ấy nghèo, phải chạy xe ôm, vợ đi bán vé số, trời mưa vần vũ, bị ế cả đống mà không trúng được lấy một vé nào cả. Dù A hay B, đằng nào “cái số” cũng giải thích được. Nhưng, con người có số hay không có số? Xin thưa, đúng là có số thật, bởi vì cỡ chừng 45-50 tuổi trở lên, người ta đã trải qua nhiều sự việc, may mắn cũng có mà thiếu may mắn cũng có, càng lớn tuổi càng cảm thấy đúng là con người có số. Sau đây, xin mời quý bạn coi qua những câu chuyện có thật, mang dáng dấp của số mệnh, đã xảy ra đối với một độc giả tên N.T.H.L. vàdo chính chị kể lại. Xin mời quý bạn xem xét.

 

 

 

 

I. Câu chuyện của tôi

 

 

 

 

Kính thưa quý vị độc giả,

 

 

Tôi đã đắn đo suy nghĩ mãi, cuối cùng là đặt bút viết ra câu chuyện của gia đình mình để chia sẻ với quý vị, trước hết để giải tỏa tâm lý cho bản thân tôi, sau nữa quý vị có thể giúp tôi một lời khuyên trong tình cảnh hết sức đáng buồn của tôi hiện tại. Sự thực, từ xưa đến nay tôi chưa bao giờ ngờ được có ngày gia đình tôi lại rơi vào những tấn bi kịch bẽ bàng như vậy. Câu chuyện bắt đầu như sau…

Mẹ tôi là một phụ nữ tội nghiệp. Bà lấy chồng từ năm 17 tuổi, ở với chồng vỏn vẹn được có 3 tháng trời thì chồng bị kêu đi quân dịch rồi ra mặt trận hồi trước năm 75, khi còn đang chiến tranh ác liệt. Bà có thai, sinh ra chị tôi. Một mình chờ chồng, nuôi con. Bà chờ suốt 7 năm trời, khi tuổi xuân và những khát khao của một thiếu phụ trẻ xa chồng chưa tàn thì mẹ tôi nhận được giấy báo tử của người chồng mà bà rất mực yêu thương.

Hai mươi bốn tuổi với đứa con gái nhỏ và vành khăn tang trên đầu, mẹ tôi kể rằng không biết có phải do linh hồn của ba linh thiêng dun dủi hay không mà trong khi buồn bã như thế, một hôm, mới buổi sáng sớm, khi vừa mở cửa bước ra ngoài thì bà bỗng thấy một cái bọc đang ngọ nguậy trong cái chăn cũ ở ngay trên hiên.

Bà ngạc nhiên mở ra coi thì thấy đó là một đứa trẻ còn đỏ hỏn, cuống rốn mới cắt sơ sài, đã được ai đó bọc trong cái chăn đặt trước bậu cửa nhà bà. Đứa trẻ đó chính là tôi bây giờ. Mẹ tôi kể lại, lúc ấy tôi không khóc, hai mắt đang lim dim ngủ trông rất dễ thương. Bà bế tôi lên, trong lòng vừa thương xót vừa mừng rỡ vì có thêm được một đứa trẻ, nhưng cũng lo lắng do hoàn cảnh mình nghèo, sống với việc buôn bán rau cỏ lặt vặt ở chợ, không biết lấy sữa đâu mà cho nó bú.

Nhiều người khuyên mẹ tôi nên đem đứa trẻ đến viện mồ côi hay cho những gia đình hiếm muộn vì mẹ tôi còn trẻ, chưa đầy 25 tuổi, hết tang chồng còn có thể bước đi bước nữa. Nhưng mẹ tôi nói, đang tự nhiên trời cho thêm một đứa con gái, vậy là quá đủ rồi, chẳng cần bước đi bước nữa làm gì.

Hằng ngày, mẹ tôi đi bán rau cỏ, chị tôi mới 8 tuổi nhưng đã biết chăm sóc em, hễ đi học thì đem em sang gửi ở bên bà nội, về đến nhà thì bế sang cho bú nhờ bên bà hàng xóm cũng có con thơ, ở quê tôi ngoài Quảng Trị kêu là “bú rình”, trong Nam kêu là “bú thép”. “Em tôi đói bụng bú tay. Ai cho bú thép ngàn ngày tôi mang ơn…”. Còn đa số là tôi sống bằng nước cơm pha với đường phèn do mẹ tôi mua của bà hàng xén quen ở chợ. Cứ thế tôi lớn lên trong sự yêu thương của bà nội, của mẹ, của chị và của hàng xóm láng giềng, không hề biết rằng mình là con nuôi. Rồi chị tôi lập gia đình và sau đó tôi cũng lập gia đình. Tôi sinh con trai đầu lòng trong khi chị tôi đã sinh được hai con, một gái, một trai.

Ngày thôi nôi của con trai tôi thì cũng là ngày trước mặt mọi người, mẹ tôi xin phép bà nội rồi cho tôi biết một sự thật mà đối với tôi, đó là một cú sốc tinh thần hết sức đau đớn. “Mẹ đã đắn đo suy nghĩ kỹ trong bao nhiêu năm và đã bàn với bà nội rồi mới nói ra cái sự thật này. Bà nội bảo không thể giấu con mãi được. Nếu giấu, khi biết con sẽ coi thường mẹ, cho rằng mẹ là người ích kỷ, giấu giếm gốc tích của con. Bây giờ con đã có gia đình và đã làm mẹ, con đủ can đảm để biết chuyện đó. Mẹ nghĩ, con thấy con mang nặng đẻ đau như thế nào thì ngày xưa, khi sinh ra con, mẹ ruột của con cũng mang nặng đẻ đau như thế. Phải có lý do nào đó đứt ruột, không thể giải quyết được, người sinh ra con mới phải bấm bụng đem con đến đặt trước bậu cửa nhà mình nhờ mẹ nuôi giùm. Vậy mẹ không có lý do gì để cứ giấu mãi chuyện đó. Con phải biết rõ đặng sau này, nếu trời phật dun dủi cho con có dịp gặp lại mẹ ruột thì đã biết trước để sống cho phải đạo. Cho dù mẹ ruột của con không có công nuôi dưỡng thì cũng có công chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau…”

Mẹ tôi còn giải thích thêm nữa nhưng tôi hết sức kinh hoàng, hai tai ù đặc. Tại sao mẹ tôi lại cho tôi biết chuyện đó? Phải chi bà cứ im lặng để tôi không biết gì hết có phải hơn không? Đối với tôi, có bà nội, có mẹ, có chị và các bà con, họ hàng thân thuộc là đủ, tôi không cần biết tới một người đàn bà nào đó lạ hoắc đã nỡ vứt bỏ tôi từ lúc lọt lòng.

 

 

 

 

Té ra ngày đầy năm của con trai tôi hôm ấy lại là một ngày đáng buồn đối với tôi. Nhưng thôi, câu chuyện của tôi còn dài và còn nhiều ly kỳ, quái gở, tôi xin tạm ngừng ở đây để kể chuyện đứa con gái của chị tôi trước đã cho có thứ tự thời gian, sau đó sẽ kể về cuộc gặp gỡ kỳ lạ giữa tôi với người mẹ ruột đã từng bỏ tôi từ thời thơ ấu, đấy cũng là một tấn bi kịch chứ chẳng vui vẻ gì. Tôi đã nói từ đầu rằng chuyện trong gia đình tôi là những tấn bi kịch chúng tôi không hề mong muốn. Như quý vị đã thấy, từ bà nội tôi, mẹ tôi, chị gái tôi cho tới tôi nữa, có ai làm điều gì không nên không phải đâu mà đến đời con của chúng tôi lại sinh ra những chuyện kỳ cục như vậy? Bây giờ tôi xin kể tiếp…

 

 

 

 

II. Câu chuyện của con gái chị tôi

 

 

Mẹ tôi tuy nghèo, góa chồng từ năm 24 tuổi nhưng đã cố gắng nuôi dạy hai chị em tôi khôn lớn và cũng được ăn học như người ta. Sau 1975, chị tôi thi vào trường Cao đẳng Sư phạm thị xã Đông Hà của tỉnh Quảng Trị, rồi trở thành giáo viên cấp II, dạy tại quê nhà. Chị tôi sinh được hai con, một gái một trai rất xinh xắn, thông minh, ngoan ngoãn.

Chúng tôi ở Quảng Trị nhưng các cháu con của chị gái tôi khi lớn lên, học xong lớp 12 lại thích thi vào các trường đại học ở trong Sài Gòn, với mong muốn sau này ra trường sẽ sinh sống trong đó.

Con gái của chị tôi đậu vô khoa Anh văn trường Đại học Khoa học Xã Hội & Nhân Văn, tức Đại học Văn Khoa cũ. Sau 4 năm học, lúc tốt nghiệp cháu đạt loại giỏi nên xin được việc làm trong một công ty hợp tác với người nước ngoài. Có thể nói, đứa con đầu lòng của anh chị tôi là niềm vinh dự của cả gia đình. Đặc biệt là mẹ tôi – tức bây giờ là bà ngoại của các cháu – quý và cưng chiều các cháu vô cùng. Kể cả các con của chị gái lẫn con của tôi đều do bà ngoại trông nom, chăm sóc từ nhỏ.

Tuy nhiên, cuộc sống thật khó nói trước. Mọi éo le, bi kịch cũng bắt đầu từ cuộc hôn nhân của cháu gái tôi. Cháu tôi tên V, hết sức ngoan ngoãn, xinh đẹp nhưng xem ra tình cảm có điều gì đó hơi lạ, khác với những cô gái trời cho có nhan sắc khác. Suốt 4 năm học tại Đại học KHXH & NV, kể cả mấy năm sau khi đi làm, gia đình không hề thấy cháu nói chuyện gì về tình yêu hoặc đưa bạn trai ra Quảng Trị chơi, giới thiệu với gia đình. Con gái đẹp, lại có chữ nghĩa, có nghề nghiệp đàng hoàng, theo tôi nghĩ, khi con trai đã mê thì không phải chỉ ra Quảng Trị mà lội suối trèo đèo thế nào họ cũng làm.

 

 

Bố mẹ cháu – đặc biệt là bà ngoại – sốt ruột vô cùng. Ngày trước bà ngoại lấy chồng từ năm 17 tuổi kia mà! Mỗi lần cháu về chơi, bà dò hỏi, nhắc nhở thì cháu chỉ cười xòa: “Ngoại đừng lo, con đâu có “bóng” (tức gay hay lesbian – ĐD) mà không có người yêu hay không lấy chồng. Lúc nớ con sẽ đem người yêu ra ngoài ni giới thiệu rồi mời ngoại với ba mẹ con cùng mọi người vô trong Sài Gòn dự đám cưới thiệt lớn”.

 

 

Thấy cháu nói như vậy mọi người cũng mừng, nhưng rồi thời gian qua đi, chưa thấy tăm hơi gì hết.

Cuối cùng thì cháu gái tôi cũng thỏa tâm nguyện của bà ngoại, của ba mẹ khi báo tin sẽ dẫn chàng rể tương lai ra Quảng Trị ra mắt gia đình. Khỏi phải nói, mọi người trong gia đình tôi mừng thế nào khi được tin đó. Cháu còn cho biết người yêu của cháu là con trai của một ông tổng giám đốc, biết 3 ngoại ngữ, từ nước ngoài về và chính cậu ấy cũng là giám đốc của một công ty dưới quyền của cha. Cháu cũng cho biết sau khi K – người yêu của cháu – ra mắt xong, lễ cưới sẽ được cử hành ở trong Sài Gòn.

Anh chị tôi rất mừng, còn bà ngoại cháu thì không thể nói hết được sự hân hoan. Đi đâu bà cũng khoe cháu gái của bà sắp được làm dâu trong một gia đình danh giá, chú rể tương lai từ nước ngoài về, có bằng cấp lớn nên được làm giám đốc, dưới quyền của cha.

Anh chị tôi thu dọn, sơn phết nhà cửa. Nhưng chờ mãi chẳng thấy gì cả. Đến hôm, trong dịp Tết, cháu về thì lại về một mình. Hỏi, cháu nói tết nhất anh ấy bận lắm, nào lo tiền thưởng Tết, nào lo lương tháng 13 cho công nhân, lại còn phải tính tới chuyện quà cáp, biếu xén các “VIP” và những đơn vị vẫn làm ăn với công ty mình nên không thể bỏ công việc đấy mà đi được. Chúng tôi hơi thất vọng nhưng cũng thông cảm, người ta còn trẻ mà biết đặt công việc lên trên hết như vậy cũng là điều tốt.

Sau Tết ít lâu, cháu gửi tiền ra cho gia đình làm tiệc mừng ở ngoài này, còn đám cưới thì sẽ tổ chức trong Sài Gòn. Chuyện đó cũng hơi giống với các đám cưới mà cô dâu chú rể ở nước ngoài còn gia đình thì ở trong nước. Tại quê nhà chỉ đặt tiệc mừng, bố mẹ cô dâu sẽ tuyên bố lý do của bữa tiệc là con gái mình đi lấy chồng, đám cưới sẽ cử hành vào ngày…, tháng…, tại…, vậy là đủ, không cần phải có mặt cô dâu chú rể. Điều đặc biệt là đối với các đám cưới theo kiểu “rì-mốt” như vậy (remote: điều khiển từ xa -ĐD) thì chỉ có bên nhà gái tổ chức tiệc tùng mà thôi, nhà trai không cần tổ chức; và một điều đặc biệt khác nữa là bà con đến dự các đám cưới “rì-mốt” thường không đưa quà mừng.

Sau bữa tiệc đó, đến ngày đã định, anh chị tôi thuê một chiếc xe đưa cả đại gia đình vào Sài Gòn dự đám cưới của con gái.

Tôi hơi ngỡ ngàng và thất vọng khi thấy đám cưới của cháu tôi hết sức đơn giản, diễn ra tại một trong những nhà hàng chuyên làm các đám cưới thuộc hạng bình dân cho những cặp cô dâu chú rể ít tiền. Hỏi ra mới biết đấy là khu Ngã tư An Sương thuộc quận 12 hay quận Gò Vấp gì đó. Hầu như chỉ có bạn bè cô dâu và họ hàng bên ngoại từ Quảng Trị vào chứ không có bố mẹ chồng hoặc họ hàng của phía bên nội. Chú rể cũng mặc com-lê, mang cra-vát nhưng mặt mũi trông có vẻ ít học, “bói không ra được một chữ” chứ không phải người có học.

Tôi rất thắc mắc, định hỏi chị gái tôi nhưng thấy anh chị có vẻ trầm tư nên lại thôi, không tiện hỏi nữa.

Thế rồi đám cưới cũng xong, chúng tôi lại trở về Quảng Trị để tiếp tục cuộc sống hằng ngày. Chỉ có bà ngoại của các cháu là vui vẻ, ngồi trên xe cứ chuyện trò như pháo ran. Tôi hiểu, từ nhỏ tới lớn bà chưa được vào Sài Gòn bao giờ nên tưởng đám cưới như vậy là khá lắm, rất xứng đáng với cháu gái bà.

Mấy tháng sau, nghe tin con gái mang thai song sinh và sắp đến ngày ở cữ, mặc dầu cháu sinh như vậy là sớm tới mấy tháng nhưng anh chị tôi cũng lấy vé máy bay, bay vào Sài Gòn. Khi hai cháu ngoại đều là cháu trai được gần một tháng, đã khá cứng cáp anh chị tôi mới quay trở lại Quảng Trị.

Chị đến nhà tôi, nằm bẹp gí cả buổi rồi khóc nức nở, tâm sự riêng với tôi rằng con gái chị đúng là có làm thư ký trong một công ty lớn tại Sài Gòn thật, nhưng nó mê thằng cha giám đốc công ty, lớn hơn nó 20 tuổi, đã có vợ con. Hai người cứ “đi công tác”, nay Vũng Tàu, mai Đà Lạt nên nó có bầu với lão giám đốc đó. Lúc biết thì cái thai đã lớn, lại song sinh, lão giám đốc bảo phá nhưng nó không dám phá. Cuối cùng, lão đành phải giải quyết bằng cách làm cái đám cưới giả ở mãi Ngã tư An Sương cho vợ khỏi biết, thuê người đóng vai chú rể rồi mua cho nó một căn nhà, không đi làm nữa, ở nhà nuôi con…

Chị tôi khóc rưng rức, cứ than thở với tôi rằng cái số chị chẳng ra gì, nuôi con bằng bấy nhiêu tuổi đầu, có ăn có học đàng hoàng lại xinh đẹp trông cứ như người mẫu nữa, vậy mà nó ngu dại, có bầu với thằng cha giám đốc bốn mươi mấy tuổi, bây giờ đành phải làm vợ nhỏ của thằng cha đó, chẳng có hôn thơ hôn thú gì cả, không hiểu rồi giấy khai sinh của hai đứa nhỏ sẽ ra sao, có tên cha hay không. Tôi nói bây giờ họ làm giấy khai sinh đâu cần có tên cha, cứ khai theo họ mẹ còn tên cha thì đề là vô danh. Chị tôi nói, nhục, chẳng thà nó là đứa vô học, cùng đinh xã hội đã đành, đằng này nó có ăn có học, gia đình đàng hoàng… Tôi nói tại họ giàu, giám đốc giám điếc nọ kia… Chị tôi nói giám đốc cái gì, bố vợ nó là tổng giám đốc rồi phong cho nó cái chức giám đốc một công ty con trong doanh nghiệp của gia đình nhà vợ chứ cái bản mặt nó mà làm được chuyện gì. Hễ vợ nó mà biết thì cứ gọi là nó giết!…

Nói xong chị tôi lại khóc vì lo cho con gái. Cuối cùng, chị dặn tôi giữ kín vì sợ mẹ biết mẹ buồn.

Trong khi anh chị tôi và tôi đã rõ mọi chuyện thì cháu gái tôi lại tưởng chẳng ai biết gì cả nên mỗi lần đem hai con về chơi, nó cứ nói xạo đủ thứ, nào là khoe nhà chồng thế này, nhà chồng thế kia nghe đến chán cả lỗ tai. Tại sao cháu tôi lại tự đeo cho mình cái mặt nạ kỳ cục như vậy? Hồi còn đi học cháu đâu có thế? Bây giờ cháu “nổ” còn quá lựu đạn, nói dóc không thể tưởng tượng được, đến nỗi nhiều khi thấy cháu xạo quá, tôi với chị gái tôi cứ đưa mắt nhìn nhau, tự nhiên cảm thấy mắc cỡ…

Chị gái tôi than phiền với tôi rằng cháu V gần như một đứa ngu xuẩn, chẳng bao giờ nghĩ lại cái thân phận bé mọn, sống không hôn thơ hôn thú hiện tại. Đã vậy nó còn huênh hoang, lúc nào cũng tỏ ra rất mãn nguyện và hạnh phúc. Khi bà ngoại cho biết tuổi bà tuy đã lớn nhưng vẫn còn khỏe, muốn vào Sài Gòn trông coi giúp cháu hai đưa chắt ngoại; cháu tôi vui vẻ nhận lời ngay lập tức. Cháu nói rằng chồng cháu có công việc đang phải sang bên Mỹ chắc lâu lắm mới về, có ngoại vào chơi thì lại càng vui.

Mẹ tôi vào Sài Gòn trông nom hai đứa chắt được hơn 6 tháng. Do sức khỏe mỗi ngày một kém nên lại đòi về. Trở lại quê nhà, cụ vui lắm, cái gì cũng khen lấy khen để: “Trong ấy nhộn nhịp lắm, tiệm nào tiệm nấy bày la liệt, chả thiếu thứ gì. Chỉ có điều là mẹ vào đấy hơn sáu tháng mà không thấy thằng cháu rể chồng của con V. Tuần nào nó cũng gọi điện thoại từ bên Mỹ về chuyện trò với vợ hàng tiếng đồng hồ, hỏi thăm cả mẹ nữa. Mẹ thấy nó tử tế, biết thương yêu vợ con nên quý nó lắm. Hồi trước mình vào Sài Gòn dự cái đám cưới, trông nó có vẻ quê mùa, xấu xí vậy mà không ngờ nó thông thạo, đi khắp thế giới, tiền bạc không để đâu hết. Các cụ ta có câu: “Củi tre dễ nấu, chồng xấu dễ xài”, kể ra con V nhà mình được như vậy cũng là có phúc”. Tôi với chị tôi nhìn nhau. Mẹ tôi mái tóc đã bạc, cái lưng đã còng và sức đã yếu, hai chị em tôi xót xa tự hỏi tại sao chúng tôi lại cứ phải che giấu cái tội của đứa cháu gái để đồng lõa với nó mà đánh lừa mẹ như vậy? Từ nhỏ tới lớn mẹ tôi đã dạy đói cho sạch, rách cho thơm, dù nghèo thì nghèo, trong hoàn cảnh nào cũng phải sống cho trung thực, không bao giờ lừa dối người khác. Hiện tại, chúng tôi đang lừa dối mẹ, cái bi kịch này đến bao giờ mới chấm dứt hay phải đợi cho đến khi mọi việc vỡ lở, người vợ của lão “giám đốc” đánh ghen, kêu người nện cháu gái tôi nhừ tử, cạo trọc đầu hoặc tạt át-xít, bấy giờ bà cụ mới biết thì sự việc sẽ ra sao, liệu cụ có sống nổi được hay không? Chúng tôi cứ bị dằn vặt bởi ý nghĩ đó.

 

 

Một hôm, cả nhà đi vắng, mẹ tôi không được khỏe, tôi sang chăm sóc, xoa bóp trên vai và hai cánh tay cho cụ. Nhìn chung quanh không thấy ai, cụ hạ thấp giọng, thì thầm nói chuyện với tôi: “Này, H.L. ạ, mẹ kể cho con nghe chuyện này nhưng con phải giữ bí mật, đừng cho ai biết”. “Chuyện gì vậy mẹ?”. Cụ lại thì thầm: “Con cháu V nhà mình là vợ nhỏ của người ta chứ không phải vợ lớn đâu”. Tôi giật mình, cực kỳ ngạc nhiên dù đã biết chuyện đó từ trước: “Sao mẹ lại nói như vậy?”. Mẹ tôi vẫn thì thầm, kể lại rằng hồi cụ ở trong Sài Gòn, hôm ấy cháu V đi vắng, chỉ có cụ ở nhà trông coi hai đứa chắt, tự nhiên có một bà trông đã đứng tuổi, ăn mặc rất sang trọng, đến chơi và tự giới thiệu mình là vợ của anh Th. chồng của cô V, cháu ngoại của cụ. Cụ sững sờ hỏi sao lại thế, cháu tôi lấy chồng có cưới hỏi đàng hoàng, sao bây giờ lại có người khác cũng nhận là chồng? Người đàn bà nói rằng đó là cái đám cưới giả, cháu cụ chẳng có hôn thơ hôn thú gì cả, sống như vợ nhỏ mà cũng chẳng phải vợ nhỏ, gái bao chẳng phải gái bao, chính bà ta mới là vợ chính thức. Bà ta biết rõ tất cả nhưng vẫn im lặng, cố gắng chịu đựng bởi vì bà ta chỉ sinh được có hai đứa con gái trong khi phía bên nhà chồng lại cứ mong muốn có đứa con trai nối giõi tông đường. Nay, nhân có cụ vào đây, bà ta định đến nhờ cụ khuyên nhủ cô V hãy trở về Quảng Trị và giao lại hai đứa con trai cho bà ta nuôi. Với thế lực và tiền bạc sẵn có, bà ta dư sức làm giấy khai sinh cho hai đứa là con chính thức của bà ta và ông Th. Nếu cô V đồng ý trở về Quảng Trị, không bao giờ trở lại Sài Gòn nữa, cô muốn có nhà cửa hoặc tiền bạc thế nào bà ta cam đoan sẽ làm theo ý cô muốn. “Rồi mẹ có nói gì không?”. “Không, mẹ có biết gì đâu mà nói. Lúc con V về, mẹ hỏi nó thì nó khóc và thú nhận là đúng như thế”. “Bây giờ mẹ tính ra sao?”. “Mẹ không tính gì cả vì mẹ già rồi, đầu óc mệt mỏi lắm rồi, mọi chuyện là ở các con. Mẹ định kể với con rồi con kể lại cho anh chị Hai nghe. Tùy anh chị ấy với con V thôi, đời cua cua máy, đời cáy cáy đào, mẹ không cần biết tới nữa. Một vài năm nữa mẹ chết, xuôi tay nhắm mắt, vậy là hết chuyện”.

 

 

 

 

 

 

Mẹ tôi chưa xuôi tay nhắm mắt thì lại xảy ra chuyện của con trai tôi có liên quan đến tôi. Bây giờ xin mời quý vị độc giả nghe tiếp…

 

 

 

 

 

 

III. Câu chuyện của con trai tôi

 

 

 

 

Kính thưa quý vị độc giả,

 

 

Như quý vị đã biết, tôi là một đứa con nuôi nhưng mẹ nuôi của tôi không hề phân biệt, coi tôi và chị tôi – người chị do bà sinh ra – y hệt như nhau.

Cho đến bây giờ, dù đã được mẹ kể lại chuyện cũ nhưng tôi vẫn nghĩ rằng không nhất thiết tôi phải tìm lại người mẹ ruột – một người đã bỏ tôi từ lúc lọt lòng. Mà dù có muốn cũng chẳng biết người phụ nữ ấy ở đâu mà tìm.

Thời gian trôi qua. Khi con trai tôi đã đậu vào trường Đại học Bách Khoa TP.HCM tức trường Kỹ sư Phú Thọ ngày trước và đã trở thành một kỹ sư xây dựng, cháu yêu một cô gái kém cháu 6 tuổi, sinh viên năm thứ ba trường Đại học Kinh tế Sài Gòn. Tình yêu của các cháu rất đẹp và hai đứa hò hẹn với nhau khi nào cô bé ra trường sẽ làm đám cưới vì lúc đó con trai tôi đi làm đã để dành được chút ít tiền.

Tuy nhiên, khi người yêu của cháu tốt nghiệp thì một sự ngẫu nhiên giống như số mệnh đã xảy ra không ai có thể tưởng tượng được.

Đại lược là con trai tôi mời tôi vào Đà Nẵng xem mắt cô dâu tương lai đồng thời thăm gia đình bên đó để nói chuyện cưới hỏi. Tôi rủ chị tôi đi cùng và chúng tôi được phía bên nhà gái đón tiếp hết sức nồng hậu, coi như là người trong một nhà.

Trong bữa cơm thân mật, nghe chị em chúng tôi nói giọng Quảng Trị, bà nội của cô gái tò mò hỏi Quảng Trị vậy thì chúng tôi ở về huyện nào, xã nào hay ở thành phố Đông Hà? Tôi nói chúng tôi ở xã Thạch Hãn, tức phường 2 thị xã Quảng Trị, gần Cổ thành Quảng Trị chứ không phải ở thành phố Đông Hà. Bà cụ nhíu mày suy nghĩ rồi hỏi chi tiết là gia đình tôi ở đấy đã lâu chưa, từ năm nào và cách Cổ thành Quảng Trị khoảng chừng bao xa v.v… Tôi cũng trả lời chi tiết gần như vạch rõ chỗ chúng tôi ở và thấy cụ trầm tư nét mặt, từ đấy cụ im lặng không nói gì nữa, đầu óc như để tận đâu đâu.

Lúc ra về để sẽ nghỉ tại khách sạn Đà Nẵng, mọi người tiễn chúng tôi ra cửa, tôi nghe như có tiếng bà cụ nói với ai đó ở trong nhà: “Tau lo quá bay à. Hồi trẻ tau cũng ở gần đấy”.

Chỉ nội tuần sau là bà cụ tự động tìm đến khu chúng tôi ở, nay đã được xây dựng lại khác hẳn với trước và hỏi thăm để gặp mẹ tôi. Bà ngoại các cháu không nhận ra khách là ai nhưng khách thì hiểu. Bà hỏi mẹ tôi có phải là bà đã ở góa từ năm 24 tuổi không và đã thấy chiếc mền cũ trong đó có “con bé” ở chỗ này không? Mẹ tôi nói đúng như vậy và chỉ chỗ nhặt được tôi. Bà ôm chặt lấy mẹ tôi mà khóc…

Thưa quý vị độc giả, cái oan nghiệt đối với tôi không phải ở chỗ tôi bị bỏ rơi từ nhỏ mà ở chỗ tôi là con ruột của bà cụ; tức con trai tôi là cháu ngoại của bà cụ. Nó yêu cô gáicháu nội của bà cụ. Hai đứa thương nhau nhưng có thể lấy nhau được không? Không được. Nếu lấy sẽ là loạn luân. Cái đáng thương cho các cháu là ở chỗ đó. Nay, tôi kể lại chuyện này để xin quý vị cho biết ý kiến, tôi phải giải quyết chuyện con trai tôi như thế nào, chị gái tôi phải giải quyết chuyện con gái của chị ấy như thế nào cho hợp tình hợp lý. Tôi rất biết ơn quý vị.

Kính thư,

 

 

N.T.H.L, Cổ thành, Quảng Trị

 

 

Đoàn Dựghi chép

http://www.thoibao.com/chuyen-muc/chuyen-ben-nha/11699-nhung-tan-bi-kich-doi

*******************************

Mát xa Yoni lạc thú quái đản mới của các quý bà

Chuyện quý bà đơn thân mát xa Yoni đã diễn ra từ rất lâu. Điều oái oăm là thời gian gần đây, một số ông chồng lại thích cho vợ đi mát xa Yoni. Dù chỉ là số ít nhưng cũng đáng để các nhà đạo đức học lưu ý và đặt câu hỏi: Phải chăng đạo đức trong các gia đình đang bị xói mòn?
Mại dâm nam: Nhu cầu hay thú vui bệnh hoạn ?
Từ bấy lâu nay, ngấm ngầm trong lòng xã hội, một nhóm người vẫn xem chuyện tình dục là một lạc thú hưởng thụ không thể thiếu. Một số quý bà, vì chồng bất lực, vì chồng xa nhà, vì sống đơn thân dẫn đến chuyện khát tình đã tìm đến món ăn chơi sa đọa: Mát xa Yoni. Chuyện quý bà đơn thân mát xa yoni đã diễn ra từ rất lâu. Điều oái oăm là thời gian gần đây, một số ông chồng lại thích cho vợ đi mát xa Yoni. Dù chỉ là số ít nhưng cũng đáng để các nhà đạo đức học lưu ý và đặt câu hỏi: Phải chăng đạo đức trong các gia đình đang bị xói mòn?

Mát xa yoni là mát xa cái chi?

Sau hàng tháng trời sử dụng mọi biện pháp nghiệp vụ, cuối cùng tôi cũng có được số điện thoại của Ch, người được cho là trưởng nhóm “Ngón tay kỳ diệu”.

“Ngón tay kỳ diệu” là một nhóm nam thanh niên “kỹ thuật viên mát xa di động chuyên phục vụ quí bà” do Ch làm nhóm trưởng. Theo lời đồn của giới xã hội ngầm thì Ch đã từng là du học

sinh ở Nhật. Trong thời gian du học, Ch có điều kiện tiếp cận với “công nghệ giải trí thụ hưởng”, trong đó có “ngành” mát xa. Và trong “ngành” mát xa có “phân khoa” phục vụ quí bà. Tuy tốt nghiệp thạc sỹ ngành tâm lý học ở Nhật nhưng khi về nước, Ch lại lao vào “nghiên cứu và thực hành” nghề mát xa phục vụ quí bà.

Tôi gọi điện thoại cho Ch. Cuộc gọi đầu, Ch trả lời gọn trước khi cúp máy đột ngột: “Xin lỗi! Em không phục vụ đàn ông và gay”. Cuộc gọi thứ hai, tôi phải vòng vo với nội dung: “Tôi là bạn thân của N (một khách hàng của Ch), trước đây có làm kỹ thuật viên mát xa cho khách hàng nam nhưng nghe đồn trào lưu mát xa yoni đang có ăn, vì chưa biết cung cách phục vụ như thế nào nên tôi mời anh chầu nhậu để được tư vấn học hỏi…v…v…”. Có lẽ xúc động trước khả năng nói dối như thật của tôi, Ch từ chối nhậu nhưng chấp nhận 1 cái hẹn ở quán cà phê K5 trên đường Trần Hưng Đạo, quận 1.

Đó là một gã trai trạc 30 tuổi, áo sơ mi trắng bỏ vào quần, tay xách samsonai, dung nhan trung bình, cao khoảng 1,70 mét, gầy so với chiều cao, sắc diện tuy không hồng hào nhưng không đến nỗi bệnh hoạn. Rất tự tin, Ch bắt tay tôi và chào bằng câu hỏi: “Anh biết mát xa yoni là mát xa cái gì không?”. Ch trả lời luôn: “Yoni là linh vật của phụ nữ đó”.

Ch mở laptop cho tôi xem 1 số file ảnh kỹ thuật số, có lẽ sao chép trên mạng nên dung lượng thấp. Tuy vậy, Ch vẫn khoe: “Toàn hình chính em chụp cho khách hàng thôi đấy”. Tất cả những bức ảnh đều bị cắt hoặc che mờ gương mặt nhân vật.

Một số ảnh cho thấy cảnh một phụ nữ hoàn toàn khỏa thân đang nằm sấp để một người đàn ông ngồi hẳn lên sau đùi dùng 2 tay xoa cặp mông.

Một số ảnh cho thấy người phụ nữ nằm ngửa, phô bầy tất tần tật những vị trí mà ngày xưa chỉ cần hé lộ cho người khác trông thấy là quyên sinh bỏ mạng để bảo toàn tiết hạnh. Trên thân thể lồ lộ ấy là đôi bàn tay gân guốc của một gã đàn ông đang sờ mó, nhào nặn.

Tôi chưa kịp sốc thì Ch bật một số ảnh khác nặng “đô” hơn. Đó là những bức ảnh chỉ chụp cái “dô ni” đã tỉa tót “râu ria” gọn gàng. Đôi bàn tay gân guốc đàn ông đang “xỉa, xoáy, chọc, ngoáy” thô bạo.

Tôi vừa lau mồ hôi trán vừa hỏi Ch: “Đây là công đoạn cuối?”. Ch trả lời tỉnh bơ: “Chưa. Đó chỉ là công đoạn khỏi động để bước vào công đoạn Z”. Ch giải thích “công đoạn Z” là kỹ thuật viên không mát xa yoni quí bà bằng tay nữa mà sử dung cái… Linga.

Tôi hỏi Ch: “Nếu mình mát xa bằng Linga thì có bị giảm tiền công không?”. Ch cười phá lên: “Không giảm mà phải thêm tiền đó anh. Nếu mình làm đến công đoạn dùng tay mát xa yoni rồi ngưng, thì giá 200.000 đồng một suất. Nếu khách hàng yêu cầu làm đến công đoạn Z thì phải trả thêm 300.000 đồng cho mình. Anh phải làm cho khách tê mê để khách không chịu nổi đòi làm công đoạn cuối. Nghệ thuật kiếm tiền sướng ở chỗ đó. Hầu hết các khách hàng, khi làm đến công đoạn mát xa Yoni đều đòi làm tiếp công đoạn cuối. Khi khách hàng lên đỉnh chót vót, mình mới ăn tiền”.

Ảnh minh họa

Khách hàng ruột là các cặp vợ chồng trí thức

Phải thừa nhận Ch có khiếu ăn nói. Anh ta sử dụng rất nhiều thuật ngữ “xã hội ngầm học” để chứng tỏ kiến thức “Yoni học” của mình thuộc hàng “uyên bác”. Anh ta còn cho biết, khách hàng của anh ta phần đông là những trí thức và trong số đó, chiếm đa số là những cặp vợ chồng. Rất nhiều ông chồng chủ động mời anh ta đến tận nhà mát xa cho vợ. Khi anh ta mát xa, những ông chồng còn kéo ghế ngồi tréo chân xem và chụp ảnh, quay phim làm kỷ niệm.

Ch cho biết nhóm của anh ta nổi tiếng trong giới ăn chơi sa đọa là nhờ yếu tố phục vụ đặc biệt: Chuyên phục vụ cho các cặp vợ chồng. Và đối tượng khách hàng anh ta nhắm tới cũng chỉ là những cặp vợ chồng. Ngoài thời gian đi phục vụ cho khách hàng, tận dụng thời gian còn lại trong ngày Ch vào các trang web đen làm quen với các ông chồng thích cho vợ mát xa yoni để bắt khách.

Tôi hỏi Ch đã từng gặp trường hợp nào đang “hành sự”, ông chồng chợt lên cơn ghen không. Ch khẳng định: Chưa từng gặp trường hợp đó bao giờ. Duy nhất 1 lần, nhận được điện thoại của khách hàng là nữ, Ch xách túi đồ nghề đến. Ông chồng rất lịch sự mời Ch vào tận phòng ngủ. Bà vợ ông ta đã cởi đồ nằm trùm chăn sẵn. Khi giở tấm chăn ra, Ch thấy trên người bà vợ có một số vết bầm mới toanh. Nghi là bà vợ vừa ăn đòn của chồng, Ch bảo bỏ quên 1 số dụng cụ cần thiết xin phép được đi lấy. Ông chồng sợ Ch bỏ trốn, buộc Ch để lại túi đồ nghề. Ch đành bỏ luôn túi đồ nghề rồi đào tẩu.

Viện cớ mới cập nhật kiến thức “Yoni học” chưa thấm nhuần, tôi cần học hỏi thêm và chấp nhận đóng học phí. Ch khoát tay: “Vì anh là bạn thân của anh N nên em hướng dẫn vô tư. Nếu có khách em sẽ chia sẻ cho anh, không cò kiếc gì cả, của ai nấy ăn, khách ai nấy hưởng”. Trước khi chia tay, Ch còn copy cho tôi một clip quay một ca mát xa từ khi khách hàng còn mặc nguyên quần áo cho đến khi chẳng còn gì trên thân thể.

Sau vài lần tiếp xúc, dần dà tôi tìm hiểu được gần trọn vẹn chân dung thật của trưởng nhóm “Ngón tay kỳ diệu”. Hóa ra, Ch chưa từng đi du học và trình độ văn hóa chỉ vừa tốt nghiệp tú tài. Năm 19 tuổi, Ch rời quê Nam Định theo 1 ông anh họ vào TPHCM hành nghề “lắc xu” dạo. “Lắc xu” là đấm bóp, cạo gió, giác hơi cho cánh lao động chân tay. Năm 2010, Ch xin vào làm kỹ thuật viên cho một trung tâm mát xa sang trọng chuyên phục vụ quí bà ở trung tâm quận 1. Trong thời gian phục vụ tại trung tâm mát xa này, Ch đã lén lôi kéo được hơn 5 khách hàng nữ làm “mối ruột” để bí mật “nhảy dù”.

Nếu đến trung tâm, khách hàng sẽ phải trả hơn 1 triệu đồng cho 1 suất mát xa tới bến. Ch chỉ được hưởng 20% tiền công trong khoản thanh toán đó. Nhưng nếu gọi trực tiếp cho Ch đến nhà riêng hoặc khách sạn, khách hàng chí tốn 500.000 đồng. Cách bắt khách ra ngoài như vậy dân trong nghề gọi là “nhảy dù”.

Biến tướng của phương pháp mát xa Yoni

Nhận thấy nghề mát xa quí bà “có ăn”, Ch lên mạng nghiên cứu các phương pháp nâng cao tay nghề gợi dục bằng mát xa. Đầu năm 2011, Ch lôi kéo được 3 “kỹ thuật viên mát xa cao cấp” rời trung tâm ra ngoài lập thành nhóm phục vụ di động và tự lấy tên là “Ngón tay kỳ diệu”. Ch trở thành “thạc sỹ tâm lý từng du học ở Nhật, chuyên mát xa trị liệu chứng lãnh cảm cho phụ nữ bằng phương pháp mát xa yoni xuất xứ từ Nhật Bản”.

Dù không quảng cáo ầm ĩ nhưng nhóm của Ch có việc làm thường xuyên, chứng tỏ nhu cầu “mát xa đến Z” của quí bà không hề kém cạnh cánh đàn ông.

Ảnh minh họa

Chuyên môn là mát xa đúng thứ tự công đoạn chứ không lợi dụng nghề để thỏa mãn tình dục bản thân, phải làm cho khách thỏa mãn tận cùng. Lịch sự là không làm những động tác khách hàng từ chối, không chạm vào những vị trí khách hàng không thích, không tiết lộ nhân thân khách hàng và không chủ động gọi điện thoại, nhắn tin cho khách hàng, kết thúc ca mát xa là kết thúc mối quan hệ. Ân cần là biết chăm chút từng khách hàng, biết tư vấn tâm lý khi khách hàng có nhu cầu trò chuyện. Tận tụy là bất kỳ giờ nào khách yêu cầu cũng phải đến ngay, chậm nhất là 30 phút.

Khi được hỏi về khả năng bị bắt về tội bán dâm, Ch cười ruồi: “Cái này là dịch vụ chứ không phải bán dâm. Vả lại khi hành nghề có ông chồng bên cạnh, chả ai bắt được tội mình”.

( Theo CSTC )

 

*********************

Tất-tần-tật sự thật thú vị xung quanh 3 chữ X!

 

****************

Chú chó thông minh 5 năm kéo chuông chùa

5 năm liền không quản mưa gió, chú chó Mash ở đảo Fuchu, Hiroshima, Nhật Bản tối nào cũng lên chùa kéo chuông.

Ở đảo Fuchu, Hiroshima, Nhật Bản có một chú chó thông minh tên là Mash (6 tuổi, thuộc giống chó Corgi), được người dân ở đây gọi là “Chó kéo chuông”. Đã 5 năm nay, Mash không quản mưa gió tối nào cũng lên chùa kéo chuông. Sư trụ trì ở chùa còn nói chưa thấy ai chịu khó và thành khẩn đến vậy.
Theo lời kể của chủ nhân thì nhà anh ở gần chùa nên chiều nào đi dạo cũng đi qua cửa chùa. Một hôm, trong lúc anh đang dắt Mash đi dạo, bỗng dưng nó chạy vào chùa. Mash dùng mõm cắn dây thừng lắc lắc cho chuông kêu, tiếng chuông kêu rất to nhưng chú chó không sợ hãi mà còn thấy thích thú.
Chú chó thông minh 5 năm kéo chuông chùa 1
Mash kéo chuông chùa
Ai cũng biết chùa là một nơi linh thiêng, yên tĩnh, chủ của Mash sợ làm phiền đến nhà chùa nên cấm không cho Mash vào kéo chuông. Tuy nhiên, Mash không chịu, ngày nào cũng vậy, cứ đến chập tối là Mash lại chạy vào chùa kéo chuông.
Đến nay đã được 5 năm, dù mưa bão hay gió rét thì Mash vẫn lên chùa kéo chuông như bình thường. Hành động kỳ quặc và đáng yêu của chú chó này đã thu hút sự chú ý và quan tâm của người dân trong vùng. Sư trụ trì ở chùa cho biết Mash kéo chuông nhẹ nhàng nhưng tiếng kêu rất hay, chứng tỏ lòng thành khẩn của nó rất lớn nên gọi chú là “Chó kéo chuông”. Cụm từ “chó kéo chuông” đã trở nên quen thuộc với người dân nơi đây.

**********************

10 thương hiệu xa xỉ đắt giá nhất thế giới

 

(Dân trí) – Louis Vuitton tiếp tục được ghi nhận là thương hiệu xa xỉ đắt giá nhất hành tinh. Tuy nhiên, giá trị thương hiệu của Prada và Gucci đang tăng chóng mặt, đe dọa soán ngôi số của của Louis Vuitton trong một ngày không xa.

Mới đây, hãng tư vấn thương hiệu Millward Brown Optimor đã công bố báo cáo thường niên BrandZ 100 thương hiệu đắt giá nhất thế giới, trong đó có những thương hiệu xa xỉ được định giá cao nhất.

Năm nay là năm thứ 8 liên tiếp Louis Vuitton đứng đầu bảng về giá trị thương hiệu trong lĩnh vực hàng xa xỉ. Thương hiệu của hãng này được định giá ở mức 22,7 tỷ USD, giảm 12% so với năm 2012. Đứng ở vị trí đầu bảng của xếp hạng chung, thương hiệu Apple được định giá ở mức 185 tỷ USD, tăng 1% so với năm ngoái.

Trái với sự suy giảm giá trị thương hiệu của Louis Vuitton, giá trị thương hiệu của Gucci tăng 48%, của Prada tăng tới 63%. Với tốc độ tăng như vậy, rất có thể Louis Vuitton sẽ bị Gucci hay Prada đánh bật khỏi vị trí số 1 trong tương lai gần.

Dưới đây là 10 thương hiệu xa xỉ đắt giá nhất thế giới năm 2013 theo xếp hạng của Millward Brown Optimor:

1. Louis Vuitton

 

 

Giá trị thương hiệu năm 2013: 22,7 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 22,7 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: -12%

Louis Vuitton là một nhánh thuộc tập đoàn đồ hiệu LVMH Moet Hennessy Louis Vuitton của Pháp. Hãng này thành lập năm 1854 bởi Louis Vuitton. Doanh thu của thương hiệu Louis Vuitton đạt khoảng 7 tỷ Euro mỗi năm.
.
2. Hermès

 

 

Giá trị thương hiệu năm 2013: 19,1 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 19,1 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: 0%

Hermès là thương hiệu của Pháp, được Thierry Hermès sáng lập vào năm 1837. Năm 2012, doanh thu của Hermès đạt ngưỡng 3,5 tỷ Euro.

3. Gucci

 

 

Giá trị thương hiệu năm 2013: 12,7 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 12,7 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: +48%

Trụ sở của Gucci đặt tại Florence, Italy. Hãng này được Guccio Gucci thành lập năm 1921. Năm ngoái, hãng đạt lợi nhuận trước thuế là 1,26 tỷ USD, tăng 17,7% so với năm 2011.

4. Prada

 

 

Giá trị thương hiệu năm 2013: 9,5 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 9,5 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: +63%

Năm 2012, Prada đạt doanh thu 3,3 tỷ Euro, tăng 29% so với năm 2011. Hãng đồ hiệu Italy này ra đời năm 1913.

5. Rolex

 
Giá trị thương hiệu năm 2013: 7,9 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 7,9 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: +11%

Rolex là thương hiệu đồng hồ cao cấp có trụ sở ở Geneva, Thụy Sỹ. Hãng này ra đời năm 1905 tại London, Anh.

6. Chanel

Giá trị thương hiệu năm 2013: 7,1 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 7,1 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: +6%

Nhà thiết kế huyền thoại Coco Chanel đã sáng lập nên thương hiệu Chanel vào năm 1909. Hãng này có trụ sở ở Paris, Pháp.

7. Cartier

Giá trị thương hiệu năm 2013: 6,4 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 6,4 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: +32%

Cartier là thương hiệu nữ trang và đồng hồ cao cấp nổi tiếng thế giới. Thương hiệu này thành lập năm 1847 và hiện đặt trụ sở tại Paris, Pháp.

8. Burberry

Giá trị thương hiệu năm 2013: 4,2 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 4,2 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: +3%

Burberry là thương hiệu thời trang cao cấp của Anh, thành lập năm 1856. Họa tiết kẻ sọc của Burberry đã nổi tiếng trên toàn thế giới.

9. Fendi

Giá trị thương hiệu năm 2013: 3,6 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 3,6 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: Lần đầu được xếp hạng

Fendi là một thương hiệu Italy nữa nằm trong danh sách 10 thương hiệu hàng xa xỉ đắt giá nhất thế giới. Thương hiệu này ra đời năm 1925 tại Rome.

10. Coach

Giá trị thương hiệu năm 2013: 3,3 tỷ USD

Giá trị thương hiệu năm 2013: 3,3 tỷ USD
Tăng/giảm so với năm 2012: Lần đầu được xếp hạng

Coach là thương hiệu duy nhất không phải của châu Âu lọt vào top 10 thương hiệu hàng xa xỉ đắt giá nhất. Hãng này có trụ sở tại thành phố New York, Mỹ, ra đời vào năm 1941.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Phương Anh

**********************

Tuyển tập những đạo luật “từ cổ chí kim” về “chuyện ấy”.

**************************

Tóc Tiên – “lột xác” từ hình tượng “xì-tin” thành fashion icon mới của Vbiz

Từ một cô bé nữ tính và dễ thương ngày nào, giờ đây, Tóc Tiên đã lột xác với mái tóc pixel mới lạ cùng gout thời trang khiến nhiều bạn trẻ phải trầm trồ.

Bước chân vào showbiz với giải nhất cuộc thi Yo! Cùng ước mơ xanh và là gương mặt ấn tượng của cuộc thi Người đẹp qua ảnh do Fujifilm tổ chức, ngay từ những năm tháng còn ngồi trên ghế nhà trường, Tóc Tiên đã được biết đến như một giọng ca trẻ khá triển vọng của Vbiz. Không chỉ gây ấn tượng về chất giọng lạ, Tóc Tiên còn thu hút công chúng bởi nụ cười rạng rỡ, khuôn mặt xinh xắn và vóc dáng cân đối. Lúc này, người ta dễ thấy phong cách thời trang của Tóc Tiên tuy khá nổi bật nhưng vẫn đi theo trào lưu của số đông giới teen trước đó: dễ thương và màu sắc kẹo ngọt.

Thế nhưng, từ khi qua Mỹ du học và phát triển sự nghiệp, Tóc Tiên đã dần cho thấy sự trưởng thành về mặt hình ảnh lẫn gout thời trang, thậm chí có thể nói rằng, Tóc Tiên của hiện tại đã thay đổi 180 độ so với ngày xưa. Mái tóc dài bồng bềnh – điểm nhấn đặc trưng của Tóc Tiên thời xưa – đã bất ngờ chuyển thành tóc pixie cá tính; những trang phục dễ thương hay “xì-tin” cũng được thế chỗ bởi style trendy, ấn tượng nhưng cũng không kém phần quyến rũ. Không quá khi nói rằng, với gout thẩm mỹ khá tinh tế cùng khả năng cập nhật xu hướng cực nhạy như hiện nay, Tóc Tiên đang dần trở thành một biểu tượng thời trang mới của giới trẻ trong showbiz Việt.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 1
Chỉ mới vài ba năm trước, công chúng vẫn thấy quen thuộc với hình ảnh một Tóc Tiên”đóng đinh” trong những bộ váy/áo theo đúng phong cách “kẹo ngọt” và hợp với lứa tuổi của cô nàng. Bên cạnh đó, Tóc Tiên cũng luôn được yêu mến bởi một hình ảnh “sạch”, không có bất kỳ scandal nào về trang phục như phần đa nghệ sĩ trẻ hiện nay.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 2
Nếu có “tai nạn” về váy áo thì hay chăng chỉ là những bộ trang phục không được đánh giá cao về mặt thẩm mỹ cũng như cách phối đồ còn kém tinh tế.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 3

Tuy nhiên, sau khi sang Mỹ du học, Tóc Tiên đã có một bước “chuyển mình” đáng ngạc nhiên. Vẫn nữ tính, nhưng phần nào cá tính và đôi chút “nổi loạn” trong Tóc Tiên ngày càng được thể hiện rõ.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 4
Phong cách thời trang của Tóc Tiên lúc bấy giờ vẫn tương đối đơn giản, nữ tính và không mấy đặc sắc.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 5
Mái tóc pixie mới mẻ đã đánh dấu sự “lột xác” hoàn toàn về phong cách của Tóc Tiên. Cô đã chứng tỏ được bản lĩnh thời trang của mình khi liên tục cập nhật những hình ảnh street style vô cùng sành điệu, cuốn hút.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 6
 Chẳng hạn như chiếc quần yếm denim, ống lửng cực “hot” đã được Tóc Tiên mix hiệu quả với crop-top…
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 7
… hay tank-top trắng đơn giản và giày crepper siêu cá tính.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 8
Tóc Tiên có vẻ rất chuộng xu hướng “khoe eo” cùng những chiếc crop-top. Dù hiện đại, cá tính với quần jeans baggy hay cổ điển, ngọt ngào với chân váy xòe và họa tiết hoa; trông Tóc Tiên vẫn cực kỳ quyến rũ và thời thượng.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 9
Đơn giản nhưng vẫn “xì tai” với phong cách “không quần”, chỉ với T-shirt dáng dài in hình ngộ nghĩnh và ankle strap sandal – xu hướng giày đang được ưa chuộng nhất mùa hè 2013.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 10

“Điệu hóa” phong cách menswear với sơmi trắng buộc nơ, phối theo kiểu “không quần” cùng shorts denim và giày cao gót. Điểm nhấn hoàn hảo của trang phục chính là đôi legging họa tiết hoa quá đỗi lạ mắt của cô nàng.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 11

Cũng đôi giày ankle strap thời thượng, Tóc Tiên lại kết hợp uyển chuyển với áo pull pha ren và chân váy hoa xinh xắn, tạo nên một bộ trang phục vô cùng nữ tính và trẻ trung.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 12
“Ngầu” một chút với công thức “denim-on-denim” cùng đôi boots da lộn cao cổ khá lạ mắt. Những chi tiết da báo nhấn nhá trên chiếc áo jacket còn ton-sur-ton với chiếc túi xách hiệu Dolce&Gabbana của Tóc Tiên.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 13
Ưu điểm tuyệt vời trong phong cách của Tóc Tiên là cô có thể tận dụng những item cũ và mix theo các cách đa dạng. Cũng vẫn đôi boots và short, nhưng khi được kết hợp với áo denim cut-out và kính ngũ giác thì trang phục như được F5 hoàn toàn.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 14
Có vẻ như Tóc Tiên thực sự “nghiện” denim. Chiếc váy denim dài khoác ngoài với đường xẻ cao vút đã mang lại dáng vẻ của một fashionista đích thực cho Tóc Tiên. Không những thế, cô còn cuốn hút mọi ánh nhìn với bộ bikini cạp cao theo đúng xu hướng retro, lại tôn lên hoàn hảo những đường cong trên cơ thể Tóc Tiên.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 15

Áo choàng lông, T-shirt họa tiết động vật và giày sneaker – trông Tóc Tiên không khác mấy hình ảnh những fashionista mà chúng ta vẫn thường thấy.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 16
Thậm chí, sự tinh tế trong việc lựa chọn phụ kiện đi kèm (turban, kính râm prada…) đã chứng tỏ rằng Tóc Tiên hoàn toàn có khả năng để trở thành một biểu tượng thời trang mới của Vbiz.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 17
Vẫn áo khoác lông to sụ, nhưng Tóc Tiên mix linh hoạt cùng T-shirt đỏ, chân váy midi và túi xách Louis Vuitton theo phong cách “tiểu thư kiêu kỳ”.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 18
Cùng một chiếc áo peplum có thiết kế nổi bật, Tóc Tiên lại sáng tạo khi mix cùng quần và phụ kiện tông đen theo đúng trào lưu monogram đang “làm mưa làm gió”…

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 19

Hoặc thanh lịch, gợi cảm hơn khi mix “white-on-white” với giày cao gót và túi xách hàng hiệu tông đỏ rực rỡ.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 20
Chiếc quần skinny màu mè đã được “kìm hãm” bớt bởi áo len xù gam trắng.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 21
Lại một lần nữa, Tóc Tiên chứng tỏ mình là một tín đồ của các xu hướng. Cô nàng đã khéo léo mix váy họa tiết bàn cờ ton-sur-ton với kính râm đen-trắng.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 22
Tóc Tiên đã trở thành một quý cô thời trang quyến rũ. Phong cách của cô hội tụ đủ cả yếu tố hiện đại, tinh tế, quyến rũ và cá tính.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 23
Cô cũng thường gắn liền với màu son đỏ sexy.

Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 24

Khi đi dự các buổi party, Tóc Tiên lại trở thành một quý cô gợi cảm trong bộ đầm sẻ sâu hút và clutch đinh tán cá tính.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 25
Khi so sánh hình ảnh hiện tại với trước kia, Tóc Tiên cũng tự nhận thấy sự thay đổi hoàn toàn của cô.
Tóc Tiên - "lột xác" từ hình tượng "xì-tin" thành fashion icon mới của Vbiz 26
Trong lần về nước vừa qua, Tóc Tiên cũng đã khiến không ít người ngạc nhiên với phong cách nổi bật của chính mình. Mái tóc pixie theo kiểu “đầu nấm” cực lạ, bộ trang phục được kết hợp hài hòa từ áo sơmi sheer và quần palazzo – Tóc Tiên đã để lại dấu ấn về một biểu tượng thời trang mới trong lòng công chúng.

********************

Tất-tần-tật những “bật mí” xung quanh việc buôn bán bộ phận cơ thể người…

 

*************************

Ảnh nude của Kelly Brook xuất hiện tại viện bảo tàng Anh

Một bức ảnh nude nghệ thuật của Kelly Brook, bạn gái của ngôi sao bóng bầu dục Danny Cipriani đã được trưng diện tại viện bảo tàng Opera tại London.

Hiếm có tác phẩm nude nào có mặt tại viện bảo tàng London Gallery tại Anh, nhưng đó là trước khi Kelly Brook xuất hiện. Với 1 cơ thể hoàn mỹ, cùng những số đo 3 vòng hoàn hảo, mỗi bức ảnh của người đẹp 33 tuổi này đều là 1 nghệ thuật. Phát hiện ra điều này, đích thân nhà thiết kế nổi tiếng của tạp chí GQ Paul Solomons cùng người cộng sựSimon Emmett đã tạo nên 1 tấm hình đầy nghệ thuật nhưng cũng không kém phần quyến rũ của Kelly Brook.
Bức ảnh nude khá “mờ ảo” của Kelly đươc đặt tại phòng trưng bày nghệ thuật của bảo tàng đã thu hút rất nhiều sự quan tâm của người xem, đặc biệt là đấng mày râu.
Ảnh nude của Kelly Brook xuất hiện tại viện bảo tàng Anh 1
Bức ảnh của Kelly Brook xuất hiện tại bảo tàng nghệ thuật tại London.
“Bức ảnh này chỉ là 1 ví dụ về những tác phẩm nghệ thuật sẽ được tung ra trong 3 năm tới bởi nhiếp ảnh gia người Anh Simon Emmett và nhà thiết kế Paul Solomons. Họ đã đi vòng quanh thế giới để kiếm tìm những người phụ nữ có thể truyền cảm hứng, và Kelly Brook là cái tên nằm trong số đó”, chia sẻ của 1 người trong cuộc về bức ảnh nude nghệ thuật này.
Ảnh nude của Kelly Brook xuất hiện tại viện bảo tàng Anh 2
Mỗi tấm hình của Kelly Brook đều xứng đáng là 1 tác phẩm nghệ thuật.
Gần đây, tin đồn về việc Kelly Brook chính thức quay lại với phi công trẻ, cầu thủ bóng bầu dục Danny Cipriani đã chính thức được cả 2 xác nhận. Họ mới có chuyến đi du lịch đầy hạnh phúc cùng nhau tại Tobago. Được biết, trước khi quay lại với  Danny sau 2 năm chia tay, người đẹp bốc lửa này còn từng hẹn hò với Thom Evans, người đồng đội, đồng nghiệp của chính ngôi sao bóng bầu dục này. Cuộc tình tay 3 này đã tốn khá nhiều giấy mực của báo chí thế giới. Tuy nhiên, đến thời điểm này, có vẻ như cả 3 đã tìm về những bến bờ thực sự của mình.
Ảnh nude của Kelly Brook xuất hiện tại viện bảo tàng Anh 3
Người đẹp 33 tuổi “tự sướng” trong chuyến đi du lịch Tobago gần đây.
Ảnh nude của Kelly Brook xuất hiện tại viện bảo tàng Anh 4
Cô cùng Danny Cipriani lại có quãng thời gian hạnh phúc bên nhau.
Ảnh nude của Kelly Brook xuất hiện tại viện bảo tàng Anh 5

 

Cặp đôi tỏ ra rất vui vẻ trong chuyến du lịch gần đây.

Huy Bof

********************

Mắc kẹt dưới giếng vì nhầm tưởng là toilet

(Dân trí) – Một phụ nữ Trung Quốc đã bị mắc kẹt dưới giếng sau khi nhầm tưởng đó là toilet và phải nhờ tới sự trợ giúp các nhân viên cứu hộ mới có thể thoát ra ngoài.

Bà Zhou nằm trọn trong giếng.
Bà Zhou nằm trọn trong giếng.
Một cặp đôi sống tại một ngôi làng nhỏ gần Trung Sơn, tỉnh Quảng Đông, miền nam Trung Quốc đã giật mình tỉnh dậy lúc nửa đêm ngày 30/5 vì một âm thanh lạ, tờ Nhật báo Quảng Châu đưa tin.

Khi ra ngoài để xem có chuyện gì xảy ra, họ phát hiện ra rằng người gây tiếng động lạ chính là người hàng xóm say xỉn.

Nhận ra người phụ nữ họ Zhou, 40 tuổi, hoàn toàn bị mắc kẹt trong giếng hẹp, các hàng xóm của bà ngay lập tức gọi điện cho cảnh sát.

 

Trong nỗ lực nhằm giải cứu bà Zhou, các nhân viên cứu hỏa phải dùng dụng cụ để phá giếng. Bà Zhou sau đó được chuyển tới bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. May mắn là người phụ nữ này không bị thương trong vụ tai nạn.

Khi tỉnh rượu, bà Zhou cho biết bà đã uống hơi nhiều sau khi sau giờ làm việc. Trong lúc đi tìm toilet ngoài trời mà bà dùng chung với những người hàng xóm, bà Zhou đã tưởng giếng nước là toilet và rơi vào đó.

************************

VuNguyen

Vu Nguyen

VuNguyen

Posted by VuNguyen

: