WASHINGTON, DC – Thống kê mới công bố cho thấy, trong năm 2013, vẫn còn 14.5% dân Mỹ sống ở mức nghèo khó. Tuy nhiên, theo tạp chí Forbes, thực ra cuộc chiến chống nghèo khó có đạt được thành quả tốt đẹp.
(Hình minh họa: Spencer Platt/Getty Images) |
Tất cả đều do ở cách người ta đo lường mức nghèo khó ở Mỹ.
Chúng ta đưa ra một con số về thu nhập của một gia đình có bao nhiêu người đó. Nếu con số nhỏ hơn thì gia đình đó được định nghĩa là nghèo khó. Con số đó lớn lên theo với lạm phát, chúng ta không làm như vậy nhưng khác với những nước khác, nơi thay đổi theo sự tăng giảm lương, tăng lương tức giàu thêm.
Do vậy, mức nghèo khó ở Mỹ phải xuống thấp hơn mới đúng.
Chúng ta đã chi ra gần $1,000 tỉ, gửi đến người nghèo qua hình thức phẩm vật và tiền bạc.
Chúng ta không hề tính đến tiền chúng ta cho người nghèo như là một thu nhập của họ.
Bốn chương trình lớn giúp vơi bớt sự khốn khó gồm Medicaid, EITC (trả qua hệ thống thuế), SNAP (foodstamps) và trả tiền thuê nhà (housing), tất cả đều không được kể đến khi tính mức nghèo khó.
Nghèo khó chẳng qua chỉ là sự thiếu thốn tiền bạc và vật chất, vì thế, cho người nghèo tiền bạc và đồ vật giúp họ đỡ nghèo hơn.
Theo phép đo lường như vậy, người ta thấy rằng cuộc chiến chống nghèo khó ở Mỹ đã có tiến triển rất tốt.
Vấn đề là do ở hệ thống mà chúng ta dùng để đo lường mức nghèo khó khiến chúng ta tưởng rằng cuộc chiến chống nghèo khó của chúng ta là thất bại.